Mùa đông lạnh lẽo…
Cứ tới cuối tuần là nhỏ bạn Pháp làm chung với tui lại đi trượt tuyết. “Tuần này tao đi Aix-les-Bains, tao đi trượt tuyết.” Rồi “Tuần này tao đi Pyréné trượt tuyết”, hay “Cuối tuần này tao lại đi trượt tuyết mày ạ.”
Móa, một con bé cuồng trượt tuyết.
Nhưng như thế cũng hay.
Thử nghĩ xem, nếu trong mấy tháng tuyết rơi mà ẻm đều tận dụng cuối tuần để đi chơi, thì ẻm
Nói cách khác, tuy
Nếu “thu nhỏ” mô hình ấy lại, ta có được 1 ngày dài làm việc mệt mỏi với chừng 2-3 tiếng ít ỏi còn lại cho bản thân trước khi nằm khò. Mà có những ngày, nói chung là rất nhiều ngày, đi làm đi học về mệt phờ râu, cơm nước xong chỉ muốn nằm phè cho não thư giãn, không muốn dùng đầu óc thêm chi nữa.
Hoặc cùng lắm là chỉ dùng não thêm tí chút cho những gì mình thích, như ngồi viết lách giải khuây, như nằm giải Sudoku, hay là chơi game trên điện thoại.
Cho nên
Cho nên để tận dụng được những “kẽ hở thời gian” này
1. Việc bạn làm phải vui. Bạn phải thích, không thích thì hiển nhiên bạn có cớ để từ chối làm.
2. Bạn có thói quen tận dụng những “kẽ hở thời gian”.
3. Bạn có sẵn kế hoạch.
Chứ không bạn sẽ ngồi thừ 1 đống trên giường ngẫm nghĩ “Hôm nay mình sẽ học gì nhỉ?” Rồi bạn hạ thấp thân người một chút. Rồi lại thêm chút nữa. Cho đến khi…bạn mở mắt dậy vào sáng hôm sau.