Hãy tưởng tượng…
Vào một ngày cuối tuần nắng chiếu chói chang, bạn đang ngồi thong dong gãi mũi nặn mụn trong quán cafe, rồi tự nhiên dòng suy nghĩ thiên tài lóe lên, bạn bật ra “phát kiến vĩ đại” của cả nhân loại: Người ta chỉ có thể nói “Do you speak English?” chứ không thể nói “Do you talk English?” hay “Do you say English?” được. Mặc dù speak, talk, say đều có thể dịch qua tiếng Việt là “nói”.
Đù, hay quá, bạn vỗ đùi cái đét. Xong bạn tiếp tục gãi mũi nặn mụn để dòng suy nghĩ thiên tài tiếp tục tuôn chảy…

Điều đó có nghĩa là có những từ hợp cạ hay đi chung với nhau, tạo nên “sự tự nhiên” trong ngôn ngữ. Ví dụ như người ta bảo “run a business” chứ hổng ai nói “go a business” hết. Cho nên muốn nói tự nhiên và trôi chảy như người bản xứ thì nhất định phải thuộc lòng và sử dụng thật thạo những cụm từ này.
Mà những cụm từ này tên tiếng Anh là gì ấy nhỉ? Là co…, co gì ấy nhỉ? Coco… à, collocation! Ngon. Đúng rồi, collocation.
Nắm vững được nhiều collocations làm cho văn chương của bạn trở nên phong phú giàu đẹp. Ví dụ như để nói về hành động giảm đau, bạn có đủ cách ráp từ để mô tả: alleviate pain, relieve pain, rồi ease pain, soothe pain, lessen pain. Ôi mẹ ơi, quá trời. Giáo viên mà chấm writing thể nào cũng xúc động khen ngợi ôm hun thắm thiết.